Tham Vọng
Tác giả: Thiên Dã Độ
Thể loại: Yêu đơn phương, Gần gũi dễ sinh tình, Con cưng của trời, Nhẹ nhàng nhưng bệnh hoạn
Số chương: 0 chương chính + 0 chương ngoại truyện
Editor: Dreamyhours
Bìa: Dreamyhours

Nguyễn Lăng được nuôi dưỡng trong nhà họ Kỳ suốt gần mười năm. Ai cũng biết cô chỉ là người ngoài, một nửa không danh không phận trong gia đình đó, cũng ai nấy đều biết cô là người mà Kỳ Phiên - cậu con trai được nhà họ kỳ vọng nhất - luôn chán ghét.
Từ nhỏ, Kỳ Phiên đã được bồi dưỡng nghiêm ngặt để kế thừa gia tộc: học lớp tinh anh, rèn luyện tài năng, thi đấu quốc tế, được người người tung hô, danh tiếng lẫy lừng. Còn Nguyễn Lăng thì như không tồn tại, bị ngó lơ hoàn toàn, gần như trong suốt.
Hồi còn đi học, mỗi lần cô theo sau anh ra xe, anh đều chặn trước cửa xe bảo mẫu, giọng lạnh lùng như lưỡi dao:
“Đừng đi theo. Anh sẽ không đi cùng em đâu.”
Dù sống dưới cùng một mái nhà, thân phận của hai người lại khác biệt một trời một vực. Một người là con cưng của trời, sống giữa ánh đèn và tiếng vỗ tay; còn người kia chỉ là cô gái bên họ ngoại, lặng lẽ và vô danh.
Nguyễn Lăng cũng chẳng mong gì hơn ngoài việc làm tròn vai cho xong, chỉ hy vọng một ngày nào đó được rời khỏi nhà họ Kỳ, thoát khỏi ánh mắt lạnh như băng ấy.
Chẳng ngờ sự lạnh lùng kia chỉ là cái mặt nạ che đậy cho một lớp da ghê tởm hơn nhiều.
Vẫn còn nhớ rõ cái mùa hè sau kỳ thi đại học ấy, người anh luôn được ca tụng là mẫu mực, gõ cửa phòng cô, trao cho cô món quà tốt nghiệp - một sợi xích chó.
Chiếc vòng cổ bị anh tự đeo lên cổ mình, phần dây xích thì cố nhét vào tay cô.
Cô sợ đến run rẩy, vội lắc đầu từ chối, nước mắt rưng rưng nơi khóe mắt. Nhưng anh lại cưỡng ép giữ lấy tay cô, trong đôi mắt đen hiện lên một sự cuồng loạn bệnh hoạn:
“Không phải em nói anh là chó sao?”
“Vậy thì con chó này làm quà tốt nghiệp cho em.”
Sợi xích bạc phát ra tiếng leng keng lạnh người, khiến thần kinh cô như bị tê liệt.
“Thích không?”
-
Về sau, Kỳ Phiên mới phát hiện ra cô em gái luôn tỏ ra ngoan ngoãn trước mặt bố mẹ, hay gọi anh là “anh trai”, thật ra lại thường lén trốn đi, vừa sợ hãi vừa điên cuồng nguyền rủa anh là “đồ biến thái”, “chó điên”, “ghê tởm”.
Vậy nên, chính trong cái danh xưng từng bị anh ghét bỏ ấy, anh lại bắt đầu cảm nhận được thứ khoái cảm lệch lạc.
Từ đó anh ép cô gọi anh là "anh trai".
Bối cảnh: Truyện chính bắt đầu từ thời đại học
Một câu giới thiệu: Bệnh kiều bình tĩnh rồi phát điên.
Chủ đề: Yêu đương cần phải nghiêm túc.

Số chương | Tên chương |
---|---|
Chưa có chương nào |
✧˖° END °˖✧
୨ৎ────────୨ৎ────────୨ৎ───────୨ৎ────────୨ৎ───────୨ৎ